Tôi làm Amway

Lần đầu tiên tôi biết đến Amway là năm 2011. Một người bạn cũ gọi cho tôi ra quán gần Tuổi Trẻ uống nước. Tôi bất ngờ vì đã gần 10 năm rồi không gặp người bạn này. Một nhân vật đặc biệt lớn, khác biệt, vui vẻ và chúng tôi là bạn rất nhiều năm về trước.

Chúng tôi gặp nhau trong quán Trầm. Không gian nhà quê ẩm ướt và tuyệt đẹp như căn nhà của gia đình tôi trong khu gia binh TSN trước đây. Người bạn của chúng tôi đã có mặt ở đó cùng 3 người bạn khác, bạn cũ và bạn đồng nghiệp của tôi. Tới lúc này tôi nhớ ngay những kỷ niệm dữ dội chúng tôi đã cùng có với nhau suốt 12 năm.

Nơi chúng tôi quen biết nhau là một Caau lạc bộ (CLB) của NVH Thanh Niên TP.HCM. Một CLB "tay ngang" mà tôi gắn bó lâu nhất: Phóng Viên Trẻ. Ngày đó, người bạn của tôi là người đang thực tập tại một tờ báo nóng - Công An TP.HCM. Trong CLB, đó là Chủ nhiệm đời thứ 3 và 4 với những hoạt động hoành tráng như tham quan tòa soạn báo Sài Gòn Giải Phóng, đi thực tế viết bài, thực hiện phóng sự nhanh, theo đuổi các cuộc thi lớn lúc đó như Theo Gương Bác mà tôi góp tay với một màn múa rối bóng chưa từng xuất hiện!

Người bạn của tôi là một trong 3 phóng viên chiến trường đầu tiên sau 1975 xuất ngoại đưa tin về cuộc chiến Afganistan khi làm mảng Quốc tế tại báo Tuổi Trẻ.
Chắc bạn từng nghe tên bạn tôi rồi - nhà báo Ngô Ngọc Danh - Founder Platinum của Amway Việt Nam, và là người lãnh đạo tuyến trên cao của tôi.

Ngày hôm đó, chúng tôi uống nước, hỏi chuyện gia đình nhau và nhắc kỷ niệm cũ. Rồi bạn tôi hỏi: ông đã nghĩ đến tương lai mình ra sao chưa? Lúc đó tôi đang có thu nhập tốt ở cơ quan, nên tôi trả lời: Làm design tiếp, đến 65 thì nghỉ hưu! mỗi tháng đi chơi một lần...

Với ước mơ lãng du của chúng tôi hồi trẻ, đó đương nhiên là một tương lai tuyệt vời!

Bạn thôi hỏi tiếp về những dự định xa hơn, lớn hơn,... nhưng lúc đó tôi không nhìn ra ẩn ý trong những câu hỏi của bạn. Tôi hình dung ra tương lai xa cũng giống như hiện tại, tôi không biết những nguy cơ sẽ đến vì hiện giờ tôi đang rất ổn.

Tôi chắc nhiều bạn cũng nghĩ giống như tôi vậy.


Nhưng tôi vẫn ký thẻ làm Amway với bạn, gắn với vợ chồng người bạn đồng nghiệp kiêm bạn lâu năm trong cơ quan. Tôi chỉ quan tâm hai điều: được gặp bạn bè cũ (gần nhà mà hàng chục năm không ghé thăm), và được biết vế các sản phẩm giúp MÁ tôi khỏe hơn. Bà bị ung thư đã lâu!

Những năm tháng tiếp theo trôi qua bình thản. Tôi không kinh doanh, tôi là khách hàng trung thành của Amway. Không phải khách hàng của bạn tôi đâu - không có đồng nào từ tôi chuyển vào túi của bạn tôi. 

Tôi theo nhiều lớp học học kiến thức, quan niệm tại Học viện Amway (trên lầu BigC Miền Đông quận 10), học về sức khỏe và dinh dưỡng. Chỉ sau 3 năm dùng dinh dưỡng, má tôi đã khỏe lên rất nhiều, tay chân nặng nề từ lâu đã có thể nâng lên hạ xuống dễ dàng, đi đứng bớt khó nhọc hơn xưa. 

Cám ơn bạn tôi!

Tôi bắt đầu nói chuyện về cơ hội, kinh doanh.

Tôi cũng bắt đầu học những khóa bán hàng, tư duy tích cực và Lập trình ngôn ngữ tư duy - từ chính người bạn của tôi. Mr Ngô Ngoc Danh giờ còn là một diễn giả truyền năng lượng và chuyên gia đào tạo nâng cao tiềm năng con người tại Action Coach Việt Nam.

Tôi có nhiều thay đổi từ khi làm Amway. Tôi nói nhiều hơn (điều rất xa lạ với công việc design online ôm máy tính cả ngày). Tôi khỏe hơn, vì ngày nào cũng dùng đủ dinh dưỡng. Tôi đi nhiều hơn, đi nước ngoài dạo chơi một mình (điều tôi chưa bao giờ nghĩ tới vì làm trong cơ quan nhà nước rất khó xuất ngoại). Tôi hòa nhã và hiểu biết nhiều hơn. Tôi cũng trân trọng cuộc sống hơn!

Tôi muốn nói với bạn rất nhiều điều về Amway, nhưng tôi mong sẽ được nghe và biết nhiều hơn về chính bạn.

Vì bạn là người quan trọng nhất với tôi.

Amway có thể không phải là công việc mà bạn mơ ước, nhưng thành công trong Amway có thể giúp bạn đạt được tất cả những gì bạn mơ ước!

Nếu bạn đã có ước mơ, hãy cùng tôi xây dựng điều đó nhé!

Thân mến!


Nhận xét